THƠ TÌNH NGHỀ ĐIỆN
(Tập thể Khoa Điện)
Anh đã yêu từ khi mô nỏ rõ
Bén duyên nhau qua cảm ứng điện từ.
Gặp nhau rồi cháy bỏng ước mơ
Nguyện cùng em qua ngàn song gió.
Tình của em mong em thấu tỏ
Dẫu biết là em rong ruổi nơi nơi.
Giữa màn đêm thắp sáng khoảng trời
Anh mang đến lung linh huyền ảo.
Hiểu lòng an hem trở thành chu đáo
Gửi lại anh điện áp giáng soi tìm.
Điểm nút nào muốn nối tới time m
Điều phải thuộc –luật dòng Kiếc Khốp.
Anh cứ đi khắp mọi miền Tổ quốc
Càng yêu em yêu đất Mẹ hơn nhiều
Nơi mọi miền thôn bản, rẻo cao
Tâm hồn ấy từ kỹ sư áo lính
Những công trình song Hậu, Sơn La…
Em tỏa sáng vươn xa tầm thế kỷ
Anh yêu em từ khi mô nàng nhỉ??
Mà suốt đời rang có thể xa nhau .
Dòng điện ơi dù anh có bạc đầu
Tình yêu ấy vẫn nồng nàn cháy bỏng
Mạch nguồn ấy đã thành lẽ sống
Thắp lửa hồng điện lực sáng con tim.
Bài thơ: CẢM ƠN
Cảm ơn các thầy các cô
Cao đẳng số 4 say sưa giảng bài
Kiến thức sâu rộng thật tài
Xây nền y học tương lai xa gần
Cảm ơn Cao đẳng trường mình
Tổ chức lớp học trọn tình trước sau
Sinh viên kiến thức chuyên sâu
Đạt bằng khá giỏi cùng nhau đua tài
Đoàn kết bắt tay lâu dài
Viện 4, Cao đẳng đường dài tiến lên
Chúc thầy cô khỏe trẻ thêm
Đưa nguồn kiến thức vun lên cuộc đời
Dân giàu nước thịnh nơi nơi
Nhân dân khỏe mạnh vui tươi mọi nhà./.
(Hồ Sỹ Nhượng – LCĐ Cơ sở đào tạo liên kết).
Tìm về Hạ xưa
Ta tìm về hạ của ngày xưa
Màu áo trắng nao lòng thương nhớ
Chùm phượng vỹ tươi hồng thắp đỏ
Vương môi hồng con gái, bâng khuâng…
Ta tìm về hạ của ngày xưa
Thời khao khát vụng về bối rối
Lời chưa nói – nỏ hề dám nói
Để suốt đời nuối tiếc… trao yêu
Hạ xưa ơi !!! Thao thức đêm nhiều
Lỗi thời gian chải hoài ( tóc bạc )
Có lung linh, có buồn man mác
Mãi đong đầy ký ức trong veo
Ta tìm về hạ nhớ… mùa thi
Con đò đời còn đây năm tháng
Chùm lưu bút thức trong tim thầm lặng
Chuyện học trò tươi sáng biết bao nhiêu
Hạ xưa ơi !! bạn cũ thân yêu !!!
Cùng gọi nhé thành mùa tái ngộ
Cùng thắp lại phượng hồng cháy đỏ
Cho khung trời tím ngát bằng lăng…
Nơi quê mình hoa cát mênh mang…
(Thầy giáo Nguyễn Đồng)
LÀ GIÁO VIÊN TRƯỜNG BỐN
Em mời anh về thành Vinh
Thăm ngôi trường, chân em in mỗi ngày
Chẳng xa đâu, ở ngay đây
Trường Nghề số 4 đổi thay muôn phần.
Thấy không anh chẳng phân vân
Phụ huynh tin tưởng xa gần ngại chi
Ba năm một thoáng thấm gì
Vẹn tròn văn hóa, vững tin tay nghề.
Rất tha thiết, rất đam mê
Dẫu cho phía trước còn nhiều đổi thay
Cả tập thể vẫn vững tay
Căng buồm sóng nối dài chiến công
Khu Bốn tươi đẹp vô cùng
Tầy trò Trường Bốn đồng lòng dệt xây.
Giảng viên Hồng Sương - Khoa Cơ bản
NIỀM VUI DÂNG ĐẢNG
Trường ta phát động phong trào
Dạy tốt học tốt ai nào biết không?
Toàn trường nhất trí đồng tâm
Đoàn kết thực hiện nội dung yêu cầu
Giảng dạy nhiệm vụ hàng đầu
Quán triệt tư tưởng chuyên sâu ngành nghề
Tác phong gương mẫu một khi,
đẹp trường - đẹp lớp đẹp vì ngày mai
Niềm vui luôn được nối dài
Chia tay khoá trước vui bài khoá sau
Công nhân kỹ thuật nghề cao
Góp phần xây dựng - tự hào trường ta
Nội dung bài báo gọi là
Món quà nho nhỏ bông hoa đầu mùa
Dâng lên Đảng bộ Quân khu
Thành công rực rỡ ước mơ quân hành. /.
Giáo viên Lê Thị Tân - Khoa Cơ bản
QUÊ TÔI.
Quê tôi nước tràn sông mùa lũ
Người dân nghèo lam lũ sống cần lao
Quê tôi từng gốc lúa buồng cau
Đều chất chứa biết bao tình thương mến
Quê tôi cứ mỗi lần xuân đến
Mai rực vàng trên bến dưới thuyền ghe
Quê tôi rừng dừa nước chở che.
Bao chiến sĩ xuôi bè về căn cứ
Quê tôi chiều hoàng hôn lữ thứ
Vẳng câu hò xa xứ não lòng sao
Quê tôi từng đàn én lượn chao
Danh cánh mõi bay cao khung trời rộng
Quê tôi chứa tình yêu thắm đượm
Ngọt ngào trao hoa bướm nụ hôn đầu
Quê tôi có tình mẹ khắc sâu
Thương con trẻ quản đâu bao khó nhọc.
(Tạ Khắc Cường – Trưởng khoa Điện tử - Điện lạnh).
Lời Thầy
Vô tình cơn gió sáng nay
Rưng rưng em thấy tóc thầy bạc thêm.
Bao lần bụi đỏ bay lên
Sương mai điểm nhẹ, vướng trên đường dài
Lời Thầy định hướng tương lai
Chốn không sông ấy, miệt mài đò đưa
Bóng thầy hay bóng nắng trưa
Âm vang trường 4 người xưa tìm về
Thuỷ chung gắn bó với nghề
Chỉ mong lớp trẻ đam mê, trưởng thành
Thầy là ngọn gió mát lành
Xôn xao nắng giữa trong xanh ngày hè
Tầm cao ước vọng em nghe
Ơn Thầy không chỉ chở che một thời
Dẫu cho đi tận cuối trời
Trường xưa, Thầy vẫn rạng ngời nơi em
Tiếng lòng dâng tự trái tim
Gọi Thầy với cả niềm tin cuộc đời
Thời gian xin hãy ngừng trôi
Để em mãi nhớ bao lời thầy khuyên.
(Cô giáo Thanh Lan – CSĐT Thanh Hóa)
HOA NẮNG
Tặng cán bộ chiến sỹ đoàn Thái Nguyên
Nơi tôi đến miền Tây lộng gió
Có những mùa hoa nắng nở tung
Tia nắng hạ đang đến thì chín độ
Cho má em phút chốc ửng hồng
Cái nắng chói chang tám tiếng trên đồi
Những bài học lăn mình chiến thuật
Tuy rát bỏng mà yêu đến thế
Bởi mẹ ơi con đã quen rồi
Cái nắng giòn tan rộn rã tiếng cười
Hoa hồng thắm cài lên...
Hồi hộp đến ngập ngừng hơi thở
Những đồng đội thời mười tám đôi mươi
Mẹ hãy yên lòng thêm nhé mẹ ơi!
Qua nắng mưa vững vàng sức trẻ
Nắng gió miền Tây rung động tâm hồn
Người lính trung đoàn vinh dự nào hơn
Chất anh hùng sáng ngời lính thép
Gửi mẹ lời yêu nồng nàn con viết
Về nắng miền Tây hoa lính tình người
Thầy giáo Nguyễn Đồng
Tháng 7.2020
TRÁI TIM BÁC HỒ
( Thầy giáo Minh Đông)
Ôi ! trái tim dành trọn với non sông !
Bảy chín mùa xuân mặt trời chói lọi
Bảy chín mùa xuân đời đời chiếu gọi
Tổ quốc ta vươn tới ánh dương hồng
Có một trái tim nhân ái vô cùng
Thắm đượm cả cốt hồn Xứ Nghệ
Thắm điệu ví dệt từ nôi của Mẹ
Nơi cõi vĩnh hằng day dứt không nguôi
Có một trái tim giản dị quá thôi
Không huân chương cài lên ngực áo
Lần xúc động Bác Hồ khẽ bảo:
Mong Miền Nam thống nhất sẽ vào
Bác muốn đồng bào thương nhớ, dành trao
Trái tim Bác Hồ lẽ sống thanh cao
Như biển lớn bao la mà thân thiết
Nhân loại ngợi ca người con đất Việt
Tỏa ngát năm châu tỏa ngát Sen hồng
Trái tim Bác Hồ sống mãi với non sông…
Thành Vinh 25/5/2020
Thanh Tĩnh TH